Ghi chép: Dương Phượng Đại
Buổi trưa hôm ấy, chuông điện thoại di động reo vang. Đang ngồi trong phòng làm việc, tôi giật mình tưởng sếp gọi. Mở máy, hiện lên một dãy 11 số lạ 016850898… Giọng nữ trong trẻo:
-Alô d.dươngphượng phải không? Trả lời:
-Xin lỗi ai gọi ạ!
-Không nhận ra em sao? Tôi đang ngập ngừng…
-Em Ngọc Minh đây! Em đang ở Khách sạn Bạch Đằng đứng ngắm Hạ Long, đẹp mê hồn anh ạ!
Nghe đến đây tôi mừng reo:
-Ôi! Người Con Của Núi (NCCN)…!
Đây là cuộc hội ngộ mà chúng tôi từng ao ước, gồm: C6 (Khoảnh Khắc Đẹp) – (Cđl54) – (NCCN) và tôi d.duongphuong (MỘT GÓC NHÌN) đã hẹn hò qua thế giới phẳng từ nhiều kỳ trước trên myblog.
Thế là một lịch trình cho cuộc hẹn gặp nhau vào chiều thứ sáu 31/7/2009 tại Bãy Cháy giữa Tôi với Noọng đã được vạch ra. Và tôi liền điện thoại cho C6, Cđl54 cùng thống nhất như kế hoạch!
Không chỉ riêng tôi mà cả C6 và Cđl54 và nhất là Noọng đều chờ mong có một cuộc hội ngộ hằng hứa hẹn. Noọng quê tận huyện Xín Mần - Hà Giang, một tỉnh Cao Nguyên Đá nơi địa đầu của Tổ Quốc.
Đến 12 giờ ngày 30/7 Noọng điện thoại cho tôi, mọi sự sắp xếp hò hẹn lại thay đổi. Ngày 31/7, đoàn Hà Giang đi thăm Vịnh và bầu chọn Hạ Long là “Kỳ quan Thiên nhiên thế giới”, chiều về tổ chức đi tham quan Móng Cái. Nhưng Noọng cả quyết, em sẽ ở lại với các anh thích hơn…
Không thể thế được, Noọng từ Cao Nguyên đá lặn lội xuống Hạ Long không phải chuyện dễ, phải dành tất cả cho Noọng. Tôi và C6 quyết định điện cho Cđl54 về việc thay đổi lịch trình. Cđl54 đã đồng ý ngay, không quản đường đèo khó khăn nguy hiểm chỉ sau 3 giờ vượt gần 100 Km từ Tiên Yên, Cđl54 đã có mặt tại Cẩm Phả.
19 giờ cùng ngày, ba anh em chúng tôi cùng có mặt tại Khách sạn Bạch Đằng. Noọng đi chân trần chạy từ tầng 4 xuống cầu thang đón chúng tôi với nụ cười SƠN NỮ giòn tan, vô tư. Giờ phút Hội ngộ thật cảm động, nhất là Noọng, chúng tôi cùng nắm chặt tay nhau. Sau một hồi hàn huyên thăm hỏi tại phòng 412, chúng tôi cùng trao đổi và tặng nhau nhiều món quà có ý nghĩa.
C6 tặng tác phẩm Bình minh Hạ Long cho NCCN
CDL54 cùng trao đổi về tác phẩm
NCCN tặng quà cho d.duongphuong
Chúng tôi cùng tổ chức cho Noọng đi sáng tác ảnh đêm trên cầu Bãi Cháy, đi thăm quan thành phố Hạ Long và cùng lang thang trên bãi biển khu du lịch Bãi Cháy. Gió Hạ Long lồng lộng thổi vào mát rượi mang hơi thở của mùa thu ngấp nghé bên bờ vịnh. Đêm bên bờ di sản lung linh huyền ảo. Noọng như đang cố tận hưởng hương vị mặn mòi của biển cả. Bên ly cà phê, những câu chuyện và những ý kiến tranh luận nổ ra như ngô rang xoay quanh nghiệp vụ ảnh nghệ thuật mà Noọng mong muốn. Chỉ có chút xíu thời gian Noọng tâm sự về mình với chúng tôi.
XIN GIỚI THIỆU MỘT SỐ TÁC PHẨM nccn VỪA SÁNG TÁC
Cầu Bãi Cháy - Ảnh Ngọc Minh
MÂY NƯỚC HẠ LONG - ẢNH NGỌC MINH
DÁT BẠC - ẢNH NGỌC MINH
Vùng than - Ảnh: Ngọc Minh
Đồng Quê - Ảnh : Ngọc Minh
Tượng Đài Lý Thái Tổ - Ảnh Ngọc Minh
Màu Xanh Cao Nguyên - Ảnh: Ngọc Minh
Noọng vốn là KỸ SƯ TÂM HỒN. Cô giáo Tày CẦM ĐÀN TRÊN ĐỈNH NÚI, trên 20 năm gắn bó với sự nghiệp giáo dục là ngần ấy năm gắn bó với bà con các dân tộc. Bước chân của Noọng dẻo dai trèo đèo, lội suối in dấu trên khắp 220 thôn khe bản để “gieo cái chữ” cho đồng bào, những mong quê mình từng ngày có thêm tri thức là từng ngày thoát khói đói nghèo... Có TÂM ắt có TẦM, sự nghiệp “Trồng người” ở quê hương đã gặt hái nhiều thành quả, trong đó có tâm huyết của Noọng.
Hình như đã là cô giáo thì thường có duyên với văn học nghệ thuật. Noọng làm thơ, chụp ảnh, trong ảnh có thơ, trong thơ có ảnh… một cặp bài trùng đã ẩn trong tâm hồn Noọng. Sự đam mê nghệ thuật đã gắn kết với Noọng tự bao giờ? Tâm hồn nghệ sĩ đang thổi dần hoà quyện vào tâm hồn cô giáo Tày từ bao giờ! Vừa là cô giáo vừa là nghệ sĩ, thi sĩ, bước chân của Noọng lại ngày ngày lang thang cùng mây cùng gió thả hồn trên những bản làng heo hút, trên những cung đàn ruộng bậc thang cheo leo triền núi…Những mái nhà sàn, những váy áo sặc sỡ của các cô gái Mông, những bãi đá cổ và những em bé NÙNG U khép nép bên khung cửa… được thu vào ống kính và hồn thơ đầy khát vọng.
Những ngày tháng 5 năm nay, tình cờ chúng tôi đã lọt vào nhà Noọng (blog – NCCN). Chao ôi! Những bài thơ thật giản dị, đằm thắm, ăm ắp tình yêu quê hương.
Một vùng quê chỉ có tiếng hát cười
Cuộc sống còn nghèo vất vả vẫn vui tươi
Quê tôi không có tiếng nói to,
không có lời chưa đẹp
Trích: Quê tôi tình đất tình người – thơ:Ngọc Minh
Tiếp tục khám phá nhà Noọng, chúng tôi bị cuốn hút với những bức ảnh ruộng bậc thang, rồi chân dung em bé NÙNG U với đôi mắt ngây thơ, hoang dã như khao khát một chân trời… rồi chùm ảnh quê tôi đến bãi đá cổ…Tuy còn đôi chút vụng về trong bố cục, ánh sáng và màu sắc, nhưng những bức ảnh đã gây ấn tượng, ẩn chứa một niềm đam mê say đắm. Một vài lời bình thẳng thắn, chân tình với tác phẩm và những cuộc ngao du đã làm cho tình bạn của chúng tôi trên thế giới phẳng ngày một gần gũi, tin nhau.
EM BÉ NÙNG U - Ảnh Ngọc Minh
Thế là đêm nay, từ thế giới ảo chúng tôi đã bước ra ngoài hiện thực hội ngộ rất đằm thắm chân tình.
Đêm Hạ Long về khuya càng lung linh, huyền ảo. Câu chuyện càng say mê lẫn với sóng Hạ Long nhè nhẹ, Noọng giật mình xem đồng hồ thảng thốt pha luyến tiếc: -Chao ôi đã 1 giờ sáng… Chúng tôi đành chia tay nhau đầy quyến luyến. Chúc Noọng ngày mai lại đắm say với Hạ Long và săn tìm, khám phá được nhiều hình ảnh đẹp mang về quê hương! Hẹn gặp nhau một ngày gần nhất trên Cao nguyên đá. Chúc cho tình bạn của chúng ta mãi mãi đậm đà thuỷ chung.
Lần này về em cũng không ra Mc được,cứ thấy tiếc anh ạ!
Không ai đoán chính xác kiểu đầu của em cả nhưng em vẫn chọn 1 bạn đã bớt chút thời gian để tư vấn cho em kiểu tóc rất lãng mạn và đẹp, em sẽ để dành và thực hiện trong tương lai. Hôm nay em vừa ghé tặng qua cho bạn ấy rồi: Blogger thanglong2912
Chúc anh khỏe nhé!
http://blogtiengviet.net/Haysongchantinh/2009/07/26/ngamar_i_may_maorn_tra_ng_thamar_ng_giao
Có một điều là ngay từ đầu anh em mình nhận ra nhau không cần phải hỏi thăm ai cũng rất lạ phải không anh? Anh em bên nhau quên cả thời gian. Em cám ơn các anh nhiều lắm.
Chiều hôm sau, em lại đi trên con đường mà đêm qua các anh sau khi gặp em trở về nhà giữa nửa đêm mưa ấy, em hiểu các anh đã giành rất nhiều sự ưu ái và tình cảm cho em. Với em những giờ phút bên các anh, bên bờ Vịnh Hạ Long trong đời em thật hiếm. Cảnh sắc Hạ Long thơ mộng, Anh em bên nhau trân tình thân mật, không biết nói lời nào cho đủ cho đúng. Em cám ơn các anh rất nhiều.
Nơi ta đi đất bỗng hoá tâm hồn.." Cái tình người, cái hồn đất nơi đây đã khắc ghi những ân tình và những tình cảm thắm đượm tình người..chíc anh ngày mới vui vẻ hạnh phúc!
Xin chia vui cùng các anh chị.